Thứ Ba, 28 tháng 4, 2015

thơ lè phè kha lăng đa : phi đạo / tập thơ truyện không quân... / vàng son xuất bản, saigon 1974


                                              thơ lè phè kha lăng đa
                              -----------------------------------------
                                          phi đạo


                                    kha lăng đa [i.e. hô danh lịch 1946-    ]

      Những phi đạo cũng ly kỳ ghê lắm !
      Lính tàu bay mình biết nó đã nhiều, 
      Gẫm trong đời phi đạo rất đáng yêu
      Không có nó lấy chi mà đáp.
      Có nhiều cái rộng và dài phát ngáp,
      Đáp một lần thì đã thấm vào đâu?!  
      Nhiều cái thì ngắn đến phát rầu,
      Lại chật hẹp, ôi! thật là khó đáp, 
      Có lắm cái cỏ hai bờ rậm rạp,
      Có cái không cỏ mọc hoặc lai rai,
      Theo luật thì kể từ buổi sơ khai, 
      Chính giữa nó có một đường kẻ sẵn,
      Nhìn cho kỹ có cái trông rất phẳng,
      Cũng có khi lõm ở giữa hoặc mô
      Miển cao nguyên nó thường đỏ lại gồ
      Ở thành thị nó đen vì có nhựa
      Rất nhiều kiểu đáp xảy ra hàng bữa 
      Đáp ban ngày lại đáp cả ban đêm 
      Nhiều anh chàng đáp bình tĩnh lại êm,
      Nhiều bạn đáp ôi thôi như trời giáng
      Có cao thủ nghề bay đà dày dặn,
      Đáp sao mà trông sướng đến muốn rên
      Lúc tách 'đao' để hai 'cẳng' hai bên,
      Rồi 'chân' giữa mới từ từ hạ xuống
      Có nhiều cậu học trò còn luống cuống 
      Mới 'sô lô' thấy phi đạo đã run,
      Toát mồ hôi trống ngực đáp lung tung 
      Mới vừa chạm đã bung ào một cái! 
      Lắm bạn bỏ bay thì cũng vậy, 
      Đáp bị bung khi mình chẳng muốn bung
      Mới đầu thì nghe tức tối quá chừng 
      Đáp vài cái lấy lai ngay phong độ 
      Những anh 'Mẽo' lái tàu to quá cỡ 
      Đáp cái nào cũng té lửa thấy ghê!
      Tạo tiếng kêu 'kít kít' đến phát ê 
      Thân phi đạo rung rinh như muốn vỡ
      Các bạn ơi ! đừng bực mình nhăn nhó,                       Những khi sân có đèn đỏ 'xi nhan'
      Phải chờ cho 'cờ lia' chớ vội vàng, 
      Đừng đáp đại 'ắc xi đăng' đấy bạn
      Nếu quá kẹt thấy mình cần rất khẩn,
      'Ri quét' vào đáp 'em-mẹc-giăng-xi'
      Và đừng nên đàp sân lạ lam chi,
      Ở tù đấy! tội đáp hoang đáp trộm.

          KHA LĂNG ĐA



                             bút tích & chữ ký kha lăng đa 
                    

                  (tr.  367- 369 / Tập thơ truyện KQ thời chiến
                                             Vàng son xuất bản, Saigon 1974.)


    vài dòng tiểu sử:

    tên thật hồ danh lịch
    sinh 1946 ở cần thạnh, gia định. (nam bộ)
    xuất thân hoa tiệu quan sát
    viết cho tập san lý tưởng KQ.

    tho trích tuyển:

    phi đạo  ... thơ lè phè      ..... tr. 367-369


    tiểu sử các tác giả do nhóm điều hợp phỏng vấn thực hiện:
   
    hồ phong  ( i.e kiều văn bảng - trung sĩ, sq : 600. 594.)
    thế phong ( i.e đỗ mạnh tường - trung sĩ 1 , sq : 56/600.595.)

Thứ Bảy, 25 tháng 4, 2015

phi công [ phú ] lê bá định / tập thơ truyện không quân thời chiến/ vàng son xuất bản, saigon 1974



                                                                lê bá định
                                       -------------------------------------------------------
                                                       PHI CÔNG
                                                                              (phú)


                                                                    lê bá định     [1939 -         ]

               Có một chàng,
                    Uy vũ tưa thần Ưng, cốt cách giống 
                                                                phượng hoàng.  
                    Phi bào gọn ghẽ, dù vác lên vai, 
                                                             lưng nịt đạn đồng,
                    Súng rouleau lủng lẳng bên hông,
                                                       dao găm cài trong vỏ, 
                    Bước chân hùng trèo lên phi cơ,
                           cổ quàng khăn [tím] lẳng lơ, 
                                                tóc phủ xòa bay trong gió,
                    ' Ôi phi công danh tiếng muôn đời ', *
                           đất trời cao rộng sao mà nhỏ hẹp
                                                                    tựa trong tay!
                     Kia hoa tiêu lừng lẫy, mây cuồng gió loạn,
                       chỉ điểm trang thêm cho kiếp sống mây trời,
                     Nhớ xưa kia, 
                     Suốt ngày thao dượt xong
                           rồi tập luyện, cánh chim bằng bay lượn,
                                            nét kiêu hùng tỏa khắp trời cao. 
                    Trọn tháng lương, tiền ăn tiền ở xong rổi 
                           tiền bay bướm, vòng tay lả lướt,
                                     đường hào hoa vang suốt  mọi miền. 
                     Hôm nay đây, 
                     Ngày đêm vần vũ trên cao, đại bàng xòe cánh                            thép,  vung sấm sét  săn dạy loài quỷ dữ,
                     Suốt tháng liền chỉ được mấy ngày tươm tất,
                           còn thì cơm tay cầm, thuốc tiếp vụ,
                                         đem lý tưởng chặn lòng mê muội.
                     Sáng sáng vẫn tung bay, từng chiếc lại từng                                đoàn, quyết đem thân ra cứu giúp quê hương.
                     Đêm đêm đều xuất hiện, hỏa châu từng
                         chùm, đạn  bay cuồn cuộn, nguyện dốc lòng                                                                                 chống đỡ sơn hà. 
                    Từ miền cao, hỏa tuyến, khi thì vượt tuyến
                        lúc lại băng sơn, cho dù lòng mới điểm tâm
                          một chung trà nguội mấy điếu thuốc thơm
                                            nhưng hổ dữ vẫn đầy móng vuốt.
                    Ở chốn châu thổ, đồng bằng, khi thì lượn sát
                         trên quân bạn, lúc chặn bắn địch quân,
                             quên lát nữa đây chỉ một mẩu bánh mì
                                 đủ cho bữa cơm chiều, mà con báo thần
                                      cứ một mực nhe nanh. 
                    Đẹp thay kiếp sống ngang tàng, dồn tuổi trẻ 
                                                              cho thật đầy lý tưởng. 
                    Sạch thay con người bất khuất, vung ý chí cho                                                                              tròn vào nếp sống. 
                    Mặc cho ai xé nát quê hương, tuyệt không
                                                nghĩ là đang dã tràng xe cát.
                    Kệ những người đục khoét giống nòi, 
                                        chẳng thèm kêu ai cũng ngủ
                                                             chỉ có một mình ta thức, 
                   Thôi thì,
                   Cứ mơ đi, 
                   Thanh bình sẽ đến, những đường bay sẽ vẽ 
                                                                            nét hoa  đăng. 
                    Cứ tin đi, Tổ quốc sẽ trường tồn, cánh chim
                                                 bằng vĩnh cửu với không gian
                    ... Một ngày đẹp thấy con trai mình ngồi thay                                                                                    trong phòng lái .
                      1974
                     ---
                        Văn Cao  (BT)


                                              HÒA BÌNH
                                                         (phú)

                       Ô hô!
                       xưa kia, lũy Đồng hới một lần phân tranh
                                                                             Trịnh Nguyễn!
                       Nay đây, dòng Bén hải 2 phen chia cắt
                                                                                       Việt nam
                        Nghĩ mà đau lòng!
                        Suy thêm nát óc
                        Than ôi !
                        Máu chảy thành sông
                        Thây chồng như núi!
                         Chiến, tưởng đâu chống tàu, thắng Pháp,
                         Bình, những mong phạt Tống bình Chiêm?
                         Xua quân rầm rầm, rộ rộ, nghe như tướng
                              Lý đánh bại 2 châu, kẻ Bắc quân có thấy
                                   lòng thêm tủi lúc tràn qua vĩ tuyến?
                         Ngăn giặc thù như vách sát tường đồng,
                             giống như tướng Trần mấy bận chống
                                quân Nguyên, người Nam quân có thấy
                                  mắt rưng rưng khi chống giữ Đông hà!
                          - Ấy vậy mà đã 15 năm qua đàm hòa hội nghị
                          Bây giờ thì!
                          Đã chưa trâu, chửa bò gì, cũng đã "ba phe,
                              bốn phía" đẻ ra mấy  dòng"ngưng bắn"
                          Tuy rằng nghẹn họng, nghẹn hầu chi, cũng
                               được "ba phe, bốn phía" bảo đảm cho
                                    2 chữ" Hòa bình",
                           Ôi cha, Hòa bình!
                           Úy mẹ, Hòa bình!
                           Hòa bình ơi mi là cái chi chi mà có mi
                                                                                     khó thế?
                            Kẻ nói mi giống như chim cu
                            Người xem mi như đồ trang sức.
                            Coi ra thì mấy đứa hippy mua mi cũng dễ
                                chúng đeo mi trên cổ, trên đầu ... trong
                                                                                  quần áo lót!
                             Xét thấy thì các trự nhà giàu như mi không
                             khó, họ vô tiệm kêu cháo, kêu mì... sực 
                             đã rồi cũng liệng xương mi vào sọt rác!
                             Vậy mà!
                             Gọi mi 1000 năm!
                             Kêu mi suốt thế kỷ!
                             Chờ mi 20 năm!
                             Bây giờ mi lò đò đi tới, tới thiệt hay tới giả,
                                 mi nói thật ta nghe, nếu không ta bẻ cổ!
                              Phút này mi nhấp nháy mi ra, ra luôn hay                                      rụt cổ, nhìn nhận cho ta biết, nếu xạo 
                                      ta thui lông!
                               Này này ta nói cho mà biết,
                               Một ngàn năm quân Tàu nó nhốt mi,
                                   tao sực bào ngư, vi cá xong rồi, ta còn
                                       bắt được mi qua khói thuốc phiện!
                               Một trăm năm thằng Tây nó giấu mi, 
                                  ta đớp phó-mát, sữa bò xong; rồi ta
                                        còn tóm được mi qua hơi rượu
                                                                                   sâm-banh!
                                Giờ đây gần 20 năm vuột tới vuột lui,
                                    mi chớ có hòng giở cái trò 5, 4 (1954),
                                Hòa bình bớ hòa bình!
                                Nói phải biết nghe,dạy cho biết phép,
                                Lần này mi ráng trở về, sướng gì mà 
                                                                    nhìn xáo thịt nồi da,
                                Phen ni mi cố ở luôn, tội tình chi mà
                                                                      để xé mất bức dư đồ
                                  Thôi thôi:
                                  Ngôn bất tận ý
                                  Ta đã nhiều lời,
                                   Nay mi đang lấp ló ngoài song, ta
                                                                   từ tâm cho mi trở lại,
                                   Giờ mi đang thấp thỏm ngoài hè, ta
                                                        rộng lượng cho mi vào cửa,
                                   Này Hoa bình!
                                   Có mi về, ta cũng thắp hương 3 lớp,
                                   trước bàn thờ Tổ quốc, ta cúi lạy
                                   giống Rồng Tiên thôi ngưng tay kiếm,
                                   Được mi đây, ta tạm sắp rượu 3 chung
                                    nhỏ, trên mảnh đất Quê hương, ta
                                   nguyện cho nước Việt nam hêt đổ
                                                                                            máu thù.
                                    Ô hô! Hòa bình!
                                    Lành thay! Tốt thay!

                                          1974 
                                           LÊ BÁ ĐỊNH


                                                           vài dòng tiểu sử

                                                 sinh ngày 1-4- 1939 tại saigon  (nam bộ.)
                                         xuất thân phi công khu trục, phản lực, tốt nghiệp
                                         ở việt nam.
                                         có cấp bằng cử nhân luật, cấp bậc trung tá
                                         từng là phi đoàn trưởng khu trục, không đoàn trưởng
                                         72  chiến thuật, sđ 6 KQ. 
                                         tay trái :  giáo sư trung học
                                         viết cho tập san Lý tưởng KQ/ QLVNCH.


                                                        tập thơ truyện kq thời chiến
                                                                      (tr.  251- 255)
                                                   ----

                                                    tiểu sử các tác giả do nhóm điều hợp phỏng vấn, thực hiện:

                                                    hồ phong  (i.e. kiều văn bảng- sp 56/ 600.594
                                                    thế phong  (i.e. đỗ mạnh tường - sq 56/ 600. 595
                                                 
                      

                                  


      

Thứ Sáu, 24 tháng 4, 2015

HÃY TƯ HÀO LÀ NGƯỜI VIỆT NAM , thơ THẾ PHONG / tạp chí Trình bày, xuân tân hợi 1971.



                                                              thế phong
                             ------------------------------------------------------------------
                             hãy tự hào là người việt nam



                                           -   tưởng nhớ chiến binh Dù Nguyễn quốc Văn [1943-1968]
                                                                         bỏ mình trên cầu Nhị bình, Hóc Môn,  trận Mậu thân đợt 2.
                                                                 -      cảm ơn KQ Phát, Ẩn; đã tới Nghĩa trang quân đội Gò vấp, cùng
                                                                        nhặt xác  đứa em vợ đưa đi chôn. 
                                                                                                     T.P.


Hãy tự hào anh là người Việt nam
của thời gian hỏa tiễn lửa đạn làm xây sát mặt mày
hãy tự hào là người Việt nam
                                                da vàng nô lệ
vùng lên trên gông cùm
                                            mặc cảm thấp hèn nhục tủi
cuộc đời áo cơm thường nhật
                          những thiếu thốn quanh năm dồn nén
có bao giờ chúng ta được bình quyền
                           bình đẳng
                                      với các bạn Đồng minh Huê kỳ to lớn
vì họ là kẻ có bạc tiền
                           súng đạn
                                      và đồng đo-la yểm trợ
vì  khi mà chúng ta
                       hàng tháng lĩnh lương
                             phải ngửa tay
                                      xin viện trợ áo cơm
vì khi mà
       một đồng đô-la
                      có hiệu lực lớn hơn hai trăm lần
                                        đồng bạc của chúng  ta
vì một khi
        hai trăm tiếng nói của chúng ta
              vô cùng phong phú
                     không lọt tai người nghe
                           bằng một lời Thanh tra Cố vấn
mặc dầu chiến trường này
        máu xương Việt nam
               đổ cho chính nghĩa nào
                        một ngày mai sáng tỏ
mặc dầu chúng ta thường ngụy tạo
        danh từ hòa bình
               độc lập tự do
                    Việt nam hai miền
                          vẫn chỉ là tôi tớ cho hai chủ nghĩa 
chưa bao giờ chúng ta
          tự quyền quyết định
                 thân phận mình
                        đất nước mình
vì chúng ta
         đói nghèo
                 vì chúng ta
                         yếu hèn
                              thân tàn ma dại
thì anh vẫn cứ nên tự hào
                   là người Việt nam da vàng nô lệ
thì anh cứ cúi mình
          xưng tôn bạn Đồng minh
                   xứng đáng là Thanh tra Cố vấn
mặc dầu anh cũng như tôi
          cũng như bất cứ một người dân nào
                đều biết rằng đất nước ta
                       hai mươi năm ngoài chinh chiến
anh đã có ngoài hai mươi năm
           một thanh niên đầy vết sẹo chiến tranh
anh đã có bao nhiêu hờn nhục
            hằng hà đau khổ nhục nhã
                 anh đã thấm đòn chịu trận
                      anh đã làm tôi tớ trọn đời hoa niên sung sức
nhưng anh đừng bao giờ rên la
           than khóc
                  hay đòi quyền bỉnh đẳng bình quyền
cho rằng anh đã nhìn thấy
     bao cảnh đau lòng
        khi những người đàn bà con gái Việt nam trần truồng
trước mắt cú vọ
               thèm thuồng da thịt
                      qua những người bạn quân cảnh Đồng minh
lấy cớ rằng
              qua Cam Ranh buôn bán 
                     họ được quyền lục soát
                              khám xét
                                     tử coọc-xê, si-líp
mà khi chính anh là quân cảnh Việt nam
                          thì anh hãy nhắm mắt lại
                                   như chưa bao giờ anh nhìn thấy
khi chính ánh là người lính Việt nam
      đang bị trà đạp qua Tổ quốc Việt nam
            thể hiện qua buồn đau ẩn chìm
                 mà chúng ta hoàn toàn bất lực để giải quyết
thì anh hãy quên đi
        thì anh cứ phải tự hào
             là anh chưa bằng loài vật
                   xiển dương giống đực
                        đành bất lực nhìn
                               giống cái bị kẻ khác hiếp đáp
bài học luân lý
         giáo khoa thứ lớp ba
                  hay là bài học giáo dục loài vật trong nhà
                           thì chính chúng ta là
                                          xa lạ với chính mình trên xứ sở
thì anh vẫn nên tự hào
       là người Việt nam
              vô cùng nhẫn nhục
                    hơn tất cả loài vật nào chịu nhẫn nhục
                          để đất nước này thịnh vượng mai sau


Bạn bè anh
       hãy đếm lại còn không
             hay là mất
                    xác không hồn
                        vội vã ra đi không trối trăn vĩnh biệt
thì anh vẫn cần phải tự hào
          người Việt nam da vàng nhược tiểu
chết đi rồi vẫn cười
          không mang thù hận trong lòng
dầu khi anh còn sống
         anh là dân vệ Mỹ
               bán hình hài và xương máu
                    bằng đồng lương rẻ mạt
thì anh vẫn tự hào
    rằng
        đất nước anh hôm nay nghèo nàn
              mai sau hằng hà sa số mỏ gang mỏ đồng mỏ kẽm
vì hằng đêm
                pháo đài bay B52
                            thực hiện hằng trăm phi vụ
mái nhà tôn tróc đinh
         lại vô cùng bén nhậy
                    đo lường sức công phá
                         không tài nào lường nổi điêu tàn
đất đai rung chuyển
          5, 10 phút triền miên
                 như nhịp đàn âm vang
                        trong giáo đường sáng chủ nhật
thì anh hãy cứ tự hào rằng
            20 năm dài
                  bom cầy đạn réo
                        mà địch thủ của anh
                               gan cùng mình dẻo dai chịu đựng
hàng tuần gần 500 phi vụ
            pháo đài bay
                   thả hàng triệu triệu tấn bom
cày xéo đất nước Việt nam
         anh hùng của khổ đau nhục nhã
                đứng vô địch hàng đầu chiến tranh thế giới
thì anh cứ mở mắt nhìn
      sự đau hờn còn là trường thí nghiệm
               triền miên dài bô tận
                    cho đến ngày nào dân tộc này úp mặt
rồi mai này
     dân tộc chúng ta
          sẽ không văn thơ yêu đương mơ mộng
               mà toàn là tác phẩm triết học bi thảm nhục hờn
thì anh vẫn phải tự hào
                 là người Việt nam
                         gìn giữ vợ con mình
                                  100% da vàng mũi tẹt
để sau này chúng còn biết tiếp nối chịu nhục
                      càng đi trên khổ đau càng đi trên cao
khi anh ra phố
                   vào làng hành quân
                                 gặp đàn bà con gái Việt nam
thì xin anh lắc đầu tự nhủ
                         chính anh không được quyền làm chủ ...
vì đàn ông thanh niên Việt nam
       có người bạn Đồng minh Huê kỳ vĩ đại
             ra phố mang theo máy chụp hình
mà chính anh không là bối cảnh
và anh lại thấy
           người bạn Huê kỳ cười mỉm
                  xách lễ mễ gói đồ từ P.X. đi ra
thì chính anh vẫn không là người được tặng
vì các anh là
               đàn ông con trai Việt nam làm bồi đều đáng tởm
và đàn bà con gái Việt nam
                       mới là người tình, người bạn đáng yêu.


  THẾ PHONG
 ( tạp chí Trình bày số xuân Tân hợi/ 1971 --  tr.  79 - 86.)



                                                                 Thế Phong
                                                                  (ảnh : Trần cao Lĩnh, Saigon 1974.)



nguyệt san Trình bày/ Thế Nguyên chủ nhiệm.

Thứ Tư, 22 tháng 4, 2015

michèle : thơ cung trầm tưởng ( tập thơ truyện không quân thời chiến / vàng son xuất bản, saigon 1974)


                                                thơ cung trầm tưởng
                       --------------------------------------------------
                                         michèle



                                      cung trầm tưởng (trái) [i.e. cung thúc cần 1932-   ] 
                                                                 sau khi  đi học tập cải tạo về.

                                                                            ( ảnh lữ quốc văn.)




                                     trên - trái qua:
                                      CUNG TRẦM TƯỞNG --  TINH CẦU
                                                LÊ VĂN TRƯỚC --  ZÔ TA

                                                              (trích từ  Tập thơ truyện KQ thời chiến.)



  TẬP THƠ TRUYỆN KHÔNG QUÂN THỜI CHIẾN
    (tr. 3 . nxb vàng son, saigon 1974)

        Bao vây đời tôi êm như ấp ủ
           Một đêm thương vừa ngọt đủ tuần trăng
           Lên vai tôi thiêm thiếp ánh hoa đăng
           Michèl' má, Michèl' môi thắp mộng.

           Michèl' tóc vàng buông hờ suối động
           Run run đôi nép khép Michèl' mi
           Khuya nâng niu tôi im như vô tri
           Nằm nghe vợi, nghe vơi ... Michèl' yêu.

           Michèl' mắt hồ mùa thu hé chiếu
           Đen đêm thương tôi thừa biết biếc xanh
           Michèl' mơ, tôi thức trắng phiên canh
           Đem tương lai đời tôi dâng Michèl' giấc.

           Lửa chưa tắt đã vội vàng nối bấc
           Tôi còn xin cầu trợ ánh trăng yên
           Xin hoa mơ lá mộng kéo rừng tiên
           Nhập đoàn với bóng hồn tôi hộ tống.

           Michèl' hỡi, đưa em vào cuộc sống
           Anh đây khi mộng em sắp phai màu
           Sẵn sàng thắp đuốc ngàn ngôi sao
           Lửa vĩnh viễn, trăng muôn đời xứ mộng.

           Hồn anh thắp hải đăng đêm tỏa rộng
           Gọi anh về khi biển động lay mơ
           Gọi anh về khi dương hạm quên bờ
           Anh phải đến trông em đoàn tàu lặn.

          Những người nhái sẽ khênh em ra khỏi vùng biển mặn
               Vẻ ngọt ngào một giấc ngủ lưa thưa
          Có lá cậy thông xen với lá cây dừa
          Ru tình ái đôi ta vào thần thoại.


                   bài tbúp hu


           Người sau cơn địa chấn
           Tìm về trái đất hoang
           Ngửng xem trời đất bụi
           Tôi quên lối thiên đàng
           Núi xanh đủ lờn mắt
           Ý nào thoát được đây
           Tôi dong con tàu biển
           Đi xuyên áng mịt mù
           Với cô liêu cổ xúy
           Treo cao đỉnh buồn phiền
           Tàu đi không la bàn
           Âu ta làm viễn kính
           Tôi soi tôi -- cùng thẳm
           Chỉ thấy ngàn-trùng-hư-vô
           Vừa cầm lái vừa xúc than
           Tôi cùng tôi hành khách
           Nửa đêm ngồi đối thoại
           Bằng tiếng lời lặng im
           Sớm mai khi ngủ dậy
           Căng trái tim đây
           Cầm tiêu tôi phiêu lãng
           Thổi gọi bầy biển sao
           Rồi mây bay trời thắm thiết
           Trên từng sóng bọt vàng
           Thảnh thơi tàu rẽ lái
           Cập bờ đảo san hô
           Nằm phơi thân phiến đá
           Phập phồng thổi áo thung
           Sương rêu làm ngũ cốc
           Tôi hóa gốc cây rừng
           Thu sang nhờ giấy bệch
           Trời nhốn xác xanh phau
           Phun râu người thái cổ
           Tôi hiện làm hồng hoang
           Mùa xuân tôi nẩy lộc
           Môi thơm đóa anh đào
           Ủ ươm mình lá nõn
           Phất ra lời thi ca
           Đầu tôi non búp huệ
           Chim muông hát gọi đàn
           Cỏ xanh thành búi tóc
           Bết thịt da thơm lừng.


                   nm xanh

            Sống là một thứ đi buôn
            Mang thân bán vốn còn hồn cho thuê
            Mỗi ngày một giấc ngủ mê
            Sớm đi ảo hoặc, tối về cưu mang
            Bữa cơm miếng cháy khê vàng
            Miệng chua khó nuốt, địa đàng khó lên
            Chúng ta giết Chúa đổi đền
            Chung lưng xây lại cái nền từ nôi
            Quả đào chín vỡ làm đôi
            Tôi nhân tiền sử nằm phơi trần truồng
            Núi rừng chào hỏi chim muông
            Tôi giương tay vuốt trăm xuồng lá vui
            Rượu hồng nút đã phanh phui
            Tôi nghiêng tim rỏ, ngọt bùi tiếng ru
            Đất trời mở cuộc giao du
            Đời sau địa chấn nở dù nấm xanh.

              CUNG TRẦM TƯỞNG

                         ( tr. 34- 37 /   TẬP THƠ  TRUYỆN KHÔNG QUÂN THỜI CHIẾN)
            
     

                             chữ ký   cung trầm tưởng

      vài dòng tiểu sử:

    - tên thật: cung thúc cần
    - sinh 1932 tại Hà nội
    - học ở chasseloup laubat, đậu tú tài pháp;
       rồi theo học khòa sĩ quan cơ khí salon ở pháp.
    - cũng du học ở huê kỳ về khí tượng học, và tham 
      quan nhiều lần ở ngoại quốc.
    - hiện mang cấp bậc trung tá KQ. (ngành không phi hành.)

        tác phẩm đã xuất bản:

    - tình ca ( thơ, saigon 1960 -  phổ nhạc/ phạm duy -- hoạ/ ngy cao uyên.)

         truyện, thơ trích tuyển:

    -  michèle                     (thơ      ...  tr.  34.)
    -  nấm xanh                  (thơ      ...  tr.  27.)

      (tr. VI cuối sách.)

    - tiểu sử các tác giả do nhóm điều hợp phỏng vấn, thực hiện :
  
    - hồ phong   ( i.e.   kiều văn bảng,  1936 -      sq : 56/ 600.594.)
    - thế phong   (i.e.   đỗ mạnh tương, 1936-      sq:  56/ 600. 595.)