Thứ Ba, 11 tháng 8, 2015

lệ khánh : ' em là gái trời bắt xấu' / hồ nam / hồ nam + vũ uyên giang -- đất sống xuất bản, 2006

lệ khánh:' em là gái trời bắt xấu'
nxb đất sống, usa, 2006


                                                  l khánh:
                                    em là gái trời bắt xấu
                                                     bài viết: hồ nam 

                                                         lệ khánh qua vũ uyên giang
                                              (tr. 156   100 KHUÔN MẶT VĂN NGHỆ SĨ)

20 tuổi Lệ Khánh đã có thơ in thành tập; mà lại do một nhà xuất bản danh tiếng lúc bấy giờ in,  đó là nhà xuất bản Khai trí. Từ năm 1964 đến 1966, nhà xuất bản đã in liên tục
'Em là gái trời bắt xấu' (từ tập 1 đến 5) --người ta đồn rằng sỡ dĩ ông Nguyễn hùng Trương chủ nhà xuất bản in thơ Lệ Khánh nhiều như thế -- bởi 2 nhà thơ Sa Giang- Trần tuấn Kiệt và Hoàng trúc Ly, cố vấn văn học nhà xuất bản, cũng 'khoái' thơ Lệ Khánh.  

Theo tôi nghĩ, có lẽ nhà xuất bản cho in thơ của cô gái Huế, tên Dương thị Khánh,
 [1944-   ]chỉ vì tập thơ có cái [tựa] hấp dẫn người đọc 'Em là gái trời bắt xấu'.  Và, thơ cô dễ đọc, ai đọc cũng có thể xúc động,  thương cảm, có thể rớt nước mắt ràn dụa; vậy in chắc chắn bán chạy, nhà xuất bản tha hồ hốt bạc, 

                           Giận anh những sáng sương lên áo
                           Tôi tủi thân đi giữa lạc loài
                           Sương ướt tóc mềm môi trở lạnh
                           Nghẹn ngào tôi vẫn nhớ thương ai
                           Sương nhé, đừng rơi ướt áo tôi
                           Đừng rơi người cũ bỏ đi rồi
                           Lấy ai phủ giọt sương trên áo
                           Sương thấm trời ơi lạnh qúa thôi
                           Tôi sợ sương sa, tôi vẫn đi
                           Anh ơi lành lạnh gió mai về
                           Sương rơi ướt áo tôi nhiều quá
                           Lạnh lắm hồn tôi lạnh tái tê
                           Anh giờ chắc hẳn vui duyên mới
                           Quên hẳn người đang mặc áo sượng
                           Đi dưới trời sương, sương thấm lạnh
                           Ướt cả hồn tôi ướt vệ đường.

Người ta đồn, người tình đầu tiên của Lệ Khánh là  Nhất Tuấn [ Phạm Hậu 1935-   ], nhưng nhà thơ Nhất Tuấn không xác nhận, cũng chẳng phủ nhận tin đồn; chỉ im lặng-- nhưng sự thật không phải như lời đồn đại.  Người tình đầu thấp thoáng [mang lại] khổ đau , ly biệt, dở dang trong thơ; chính là Phạm hữu Th..., sinh viên sĩ quan khóa 17 Võ bị Đà lạt, sau khi mãn khóa đã chuyển về binh chung Biệt động quân.  

Mối tình dang dở gây cho Lệ Khánh có rất nhiều bài thơ sướt mướt về mối tình này.  Một thời gian sau khi chia tay với mối tình đầu, Lệ Khánh đã có mối tình [khác] với một nhà thơ mũ đỏ, chính là tác giả 'Đoàn quân mũ đỏ'  H.n. L...  Thời gian đó, H.n.L... thường bay đi, bay về đường Saigon- Dalat hàng tuần -- và khi Hoàng viết bài thơ 'Kỷ niệm sinh nhật Em' -- thì Lệ Khánh lại có ngay bài 'Kỷ niệm sinh nhật Anh' đáp lại.  Hai người cặp nhau một thời gian [khá] dài; nhưng thời gian này, Hoàng rất bay bướm, có nhiều 'bồ nhí' ở Saigon . [Rồi có] 1 ngày , Lệ Khánh từ Dalat vầ Saigon, bắt gặp tại trận; nên chia tay nhau -- và sau đó, người ta lại thấy Lệ Khánh quan hệ tình cảm với nhạc sĩ Thục Vũ (trung tá Vũ văn Sâm/ VNCH), một trong những người nghệ sĩ mặc ka-ki khá nổi tiếng. Và, cuộc tình này khá bền bỉ, tới khi Thục Vũ rời khỏi cõi hồng trần, vẫn chưa dứt. [ cặp vợ chồng này có 1 cháu trai, tên Vũ khánh Thục [ 1968-   ] và, trung tá Sâm qua đời  ở trong trại cải tạo ở Sơn La. - Bt]

[Trở lại về người tình mang phương danh H.n. L...] , sau một thời gian dài  bị tù đày cải tạo ở đất bắc, H.n. L... được thả về, lại đi tìm Lệ Khánh-- và [hình như] Lệ Khánh đã tha thứ cho H.n. L..., 2 người lại nối lại tình xưa [?]

Điều làm mọi người kinh ngac, Lệ Khánh xuất bản thơ với tựa đề 'Em là gái trời bắt xấu' lại là một cô gái Huế xinh đẹp, từng làm nhiều chàng trai đất Quảng ngẩn ngơ; chứ chẳng hề xấu một chút nào cả. Và, người tình đầu của Lệ Khánh -- theo Lệ Khánh mô tả, lại là lính bộ binh, trong khi H.n. L...,  là lính nhảy dù chính hiệu 'con nai vàng'. [ sau trung tá H.n,L... chuyển sang binh chủng Biệt động quân tới ngày  sau cùng. -  Bt)

Điều đáng chú ý [nữa] : đời thơ Lệ Khánh không dài, bắt đầu năm 1964 , kết thúc 1975; sau đó, có sáng tác thêm gì, cũng không còn cái tố chất cấu tạo thành thơ tình ngang trái của Lệ Khánh:  những buồn tủi, những nước mắt tình yêu, những khắc khoải, dằn vặt, đớn đau, bi lụy của những kẻ khổ vì yệu.

Lệ Khánh hiện sống ở Dalat, thành phố sương mù, thành phố của tình yêu; nhưng lại khổ vì tình, lụy vì tình -- nhưng nhờ yêu [mà] Lệ Khánh có những vần thơ để đời --'những vần thơ bắt được của trời' qua mặt luôn cả 2 nhà thơ có dính líu tới Lệ Khánh, là H.n. L... và nhạc sĩ Thục Vũ. 

Có người cho rằng trong văn học Việt nam (thế kỷ 20)  có 2 hiện tượng thơ đáng chú ý: đó là các hiện tượng trong thơ 'Hai sắc hoa ti-gôn'  + hiện tượng 'Em là gái trời bắt xấu'. Tuy nhiên tới nay, giới thưởng ngoạn nghệ thuật vẫn còn mơ hồ về nhân vật TTKH, tác giả 'Hai sắc hoa ti-gôn' . [Có] người bảo [tác  giả] là Thâm Tâm, người khác  bảo là Nguyễn Bính, [lại] người khác nói TTKH là bút hiệu của một cô gái tên Khánh (cố nhân của nhà thơ Thâm Tâm) -- trong khi tác giả 'Em là gái trời bắt xấu' /  Lệ Khánh, [thì]
có lý lịch rõ ràng.

Lệ Khánh tên thật là Dương thị Khánh, sinh năm 1944 tại Huế. Sách đã xuất bản' Em là gái trời bắt xấu' ( 5 tập,  Khai Trí Saigon xuất bản từ năm 1964 đến 1966.)  --' Vòng tay nào cho em'
 (1966) -- 'Nói với người yêu' (1967)

  HỒ NAM
 ( trích từ 100 KHUÔN MẶT VĂN NGHỆ SĨ, tr. 156- 158)


trích thơ Lệ Khánh.

                                                LỠ CHUYẾN ĐÒ

                                     Đường ngang qua quận Tân bình  
                                    Mưa rơi ướt áo bóng anh nhạt nhòa 
                                    Sáu năm trước kể cũng xa 
                                    Sáu năm sau bỗng thiết tha lạ lùng 
                                    Anh buồn trời mưa rưng rưng 
                                    Em buồn nước mắt ngập ngừng trên mi 
                                    Bây giờ lối rẽ em về 
                                    Bây giờ đã lỡ ước thề ngày xưa 
                                    Ngày xưa tình yêu là thơ 
                                    Giờ đây thì phải đợi chờ kiếp sau 
                                    Chúng mình đi trễ chuyến tàu 
                                    Tàu rơi ga lạnh, chỗ sầu về xa 
                                    Thương anh nước mắt nhạt nhòa 
                                    Thôi mai đừng ghé đừng qua bên này
                                    Đường Chi lăng lạnh heo may 
                                    Chiều Bà Chiểu với bóng gầy em đi
                                    Muốn anh sang đón em về 
                                    Ngập ngừng lại sợ ê chề đắng cay 
                                    Lời yêu xưa gió làm bay 
                                    Lời thơ ngày cũ vẫn say lòng mình 
                                    Chiều nay lên quận Tân bình 
                                    Trời mưa có ướt tóc anh rối buồn 
                                    Yêu anh thì thấy tủi hờn 
                                    Muốn thôi ... lại sợ ... không tròn hẹn xưa
                                    Nếu yêu cũng phải hững hờ  
                                    Bởi chưng số kiếp vẫn chờ  dở dang 
                                    Đời em đã lỡ đò ngang
                                    Qua sông gặp bến bẽ bàng, buồn chưa?             
                                    Lạy trời xin tạnh cơn mưa 
                                    Ô hay mình khóc thành Thơ cho người
                                    Lang thang chân bước rã rời 
                                    Nghe mưa tháng 7 thương đời Chức Ngưu 
                                    Đường về lối cũ đường xưa  
                                    Có người thơ đứng chờ mưa tạnh dừng
                                    Em giờ, sợ chuyện ái ân 
                                    Sợ qua bến mộng thêm lần dở dang 
                                    Sáu năm trước có đò ngang 
                                    Sao anh không đón em sang cùng thuyền
                                    Để bậy giờ lỡ làng duyên 
                                    Em anh phải khóc từng đêm thật buồn.

                                        LỆ KHÁNH 


vài dòng tiểu sử về hồ nam- lê nguyên ngư.

(1930-    ) Nhà văn, nhà báo.  Bút hiệu Vương Tân, Lê Tây Sơn, Hồ Nam, Bùi viết Tân ... Tên thật là Lê nguyên Ngư.  Quê gốc Sơn tây, sinh tại Bắc ninh [Bắc bộ] ...  Chuyên viết sách báo. Từng cộng tác với nhiều tạp chí ở miền Nam. 
Tác phẩm đã xuất bản:  Tìm hiểu thơ tự do ( khảo luận -- viết chung với Phan lạc Tuyên, Mạc ly Châu, Kiêm Đạt ...) -- Truyện một sương phụ thời đại  -- Nhật ký của một cậu bé Hà nội (1971) -- Kiều nữ Sài gòn ( 1972 ) ...       

(TỪ ĐIỂN NHÂN DANH VÀ ĐIẠ DANH VĂN HÓA vIỆT NAM / NHƯ HIÊN- NGUYỄN NGỌC HIỀN + THANH VÂN-NGUYỄN DUY NHƯỜNG
(Saigon-Việtnam 2015)    

                       

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét