Thứ Ba, 27 tháng 9, 2016

nữ ca sĩ JULIE Quang:' thời sự Saigon nhiễu nhương nửa thế kỷ trước' / source:thế giới nghệ sĩ (hải ngọai) 2016)

tựa chính, ' thời sự saigon nửa thế kỷ trước' / JULIE Quang
source: thế giới nghệ sĩ  2016 (hải ngoại) 


                                'thi ssaigon 
                         nhiu nhương na thế k trưc'
                                                                hồi ức: ca sĩ JULIE Quang

                                                                   JULIE Quang  [1950 -       ]  
                                                                                  ( ảnh đăng kèm bài trên tạp chí 'Thế giới nghệ sĩ')

                                                                       JULIE Quang là một ca sĩ nổi tiếng ở miền Nam Việt nam [VNCH] 
                                                        trước  1975 ở Saigon + hải ngoại sau này.  Trước 30/4/ 1975 có một thời gian lập
                                                 gia đình với ca sĩ Duy Quang (Phạm) , trưởng nam của nhạc sĩ Phạm Duy.  Lấy nghệ danh JULIE QUANG
                                         ( theo ý Phạm Duy -- sau vụ 'bố chồng tằng tịu với dâu trưởng,  họ ly thân;  cô dùng nghệ danh JULIE)
                               Sính 1950 mang 2 dòng máu Việt+ Ấn độ,  cô là con cả một gia đình có 6 chị em.    Nói + hát thông thạo tiếng Pháp;cha cô là
                        một lính viễn chinh Pháp sang chiến đấu ở Việt nam    Lúc cô 11 tháng, cô  theo cha + mẹ qua Pondichéry. (Ấn độ); nhưng, sau 5
               năm; mẹ+ cô trở  lại Việtnam, về  sống với bà ngoại ở tỉnh  Phong Dinh. (nay:  tỉnh Cần thơ/ Nam bộ).   Di tản sang Pháp sau  30/4/ 1975
      mẹ cô qua đời  năm 1997.   Dù đã ly thân với chồng, JULIE vẫn bảo lãnh Phạm duy Quang di tản sang Pháp;  cho tới  năm 1980 , JULIE  và 
  Phạm duy Quang qua Mỹ đoàn tụ với gia đình nhạc sĩ Phạm Duy.     Cặp vợ chồng JULIE + ca sĩ  Duy Quang có một đứa con, JULIE viết về con gái,  tôi cũng nhận được ánh mắt biết ơn của anh (chồng cũ đang nằm ở bệnh viện tại Hoa Kỳ) cho tôi; mặc dù tôi chẳng xứng đáng với vai trò
 làm mẹ;  ... con gái của chúng tôi đã lớn lên, xinh đẹp từ thể xác đến tâm hồn .."           --   ( trích , tự truyện MÔI SON/ JULIE Quang) . 
          
                                                                                                           (theo Wikipedia tiếng việt)
   



SAIGON 1963,  ...


 Saigon, bắt đầu bất an từ lúc sinh viên xuống đường, kết đến; bàn thờ cũng theo người ra đường.  Saigon: nóng lạnh.  người người hắt hơi sỗ mũi; không vì trái tró, trở trời.  Mà, bởi vì 'Đời không thuận ý Trời, lòng Dân'.   

Năm 1963, một năm bất thường  ...

Sau những binh biến nội loạn của các tướng lãnh; dẫn đến chuyện thánh toán (assassination) anh em tổng thống Ngô đình Diệm.



NGÔ ĐÌNH DIỆM    [1901- 1963]  (bìa ảnh: tạp chí TIME
 "...sau những binh biến nổi loạn của các tướng lãnh;
                                                                           dẫn đến chuyện thanh toán anh em tổng thống Ngô đình Diệm."


JOHN F. KENNEDY   [1917- Nov. 22, 1963]  
(chân dung phác họa: internet)
                                                             "không bao lâu sau,đến cái chết (assassination)                                                                                                                                                                                     tổng thống Hoa Kỳ, J.F. Kennedy"




  SAIGON: BẠO LỌAN TỪNG NGÀY.

Không bao lâu sau, đến cái chết (assassination) tổng thống Hoa Kỳ, J.F. Kennedy.

Đảo chánh ...

Ông Ngoại xếp lại tờ bào,rồi lẩm bẩm,
"Quả báo nhãn tiền!".  Ông buồn bã đặt tờ báo lên bàn.  Tôi chộp lấy tờ báo, đọc ngấu nghiến trên trang nhất; để tìm hiểu điều ông vưa nói; nhưng nào biết, nào thấy được cái mối của 'nhân' để phải nhận 'quả'; từ Saigon, 'báo' tới tận Hoa Kỳ..

vài năm sau, lớn hơn một chút; nhưng cái đầu thì vẫn chưa chịu vẫn chịu lớn; vẫn ù lì  ở cái ngu ngơ, ngốc nghếch.  Tuy vậy, nhờ ông ngoại xem báo mỗi ngày; mà, tôi được đọc ké chuyện thời sự Saigon + thế giới, được theo dõi mỗi ngày trên báo chí đôi ba chuyện, khá gọi là 'quốc gia đại sự'.

Hết xuống đường biểu tình đến đảo chanh; có lúc đảo chánh mỗi 3 tháng, chánh phủ thay đổi liền liền đến chóng mặt; dân Saigon thì đã quá quen thuộc với những cuộc đảo chánh, chỉnh lý; nên không [còn] bàng hoàng, như khi đảo chánh cụ Diệm.

Họ xem đó như trò chơi của những ông tướng 'say quyền'.  Được một lúc, đảo chánh đảo điên!  Xong, đảo chánh hết thời, chưa ngơi được bao lâu, thì đến các cuộc khủng bố.

Từng đợt khủng bố đe dọa đến giới truyền thông báo chí; kể cả những người trong guồng máy chính quyền, những người đối lập.

Đây, nhà văn nhà báo Chu Tử bị bắn gục trước sân nhà; kia, dân biểu Trần văn Văn (thân phụ anh Trần văn Bá) bị bắn chết ngay trong xe hơi; và, còn nhiều nữa ... Từ những cuộc khủng bố để bit miệng đối lấp, đến bom đặt ở các quán bar, mìn cài nơi vũ trường; chiến sự lan tràn, người chết như rươi !

Tất tần tật, ẩn chứa những sức ép cho các cuộc chơi chính trị, cho môt trò chơi 'cá cược' đặt trên bàn dái hội nghị 'đàm phán'.

Bên nào thắng trận nơi chiến trường sẽ chiếm thế thượng phong.  Nơi bàn dài, hội nghị ngưng đàm để 'đánh và đánh' !

Rồi dùng 'võ mồm' để 'đàm và đàm', khi nào trên chiến trường bất phân thắng bại.  mấy ông bà 'nghị gật' ngồi lại với nhau; nơi diễn đàn Paris, bọt mép sùi ra, với những lý lẽ dọc ngang;' cho tới lúc đuối hơi thì gật gật, lắc lắc cho thế giới xem vở bi-hài-thoại-kịch- Dân- chủ + Cộng- sản'. !

Quyền phán quyết ở đoạn kết tồi tệ, từ những bộ não đầy chất xám, với trái tim vô cảm.  Chính khách cũng có lương tâm như con người; khác chăng là: tự họ gây mê để lương tâm không động, không tĩnh,dẹp cảm xúc qua bên; để nhường đường cho mục đích sau cùng, mục đích tối hậu trên võ đài chính trị.

Qua những lần 'đi đêm' của 2 phe 'đồng tình, đồng tính'; để định đoạt số mệnh của một quốc gia, phải 'chết non', để đánh đổi những lợi ích riêng tư tới thượng+ tối hậu.

Bấy giờ,  thử hỏi lương tâm bị 'ngủ mê' ấy, có phải chịu 'quả báo'; như ngày trước ông Ngoại tôi nói, hay không ?


SAIGON. NĂM 1968: MÙA XUÂN KINH HOÀNG ...


Đêm 30 [tết ta], pháo nổ tưng bừng, ầm ĩ một cách khác thường.

Chị em tôi, ngại pháo rơi cháy tóc; nên không ta ngõ xem pháo như mọi năm.

Trên căn gác gỗ, cả nhà túm tụm xem truyền hình; đài số 13 [đài Mỹ phát ở Việtnam] chiếu phim 'The Combat'; trận chiến trong phim ác liệt từng hồi.  Tiếng súng nơi màn hình hòa theo tiếng pháo đón xuân bên ngoài; có khác lạ !

Bỗng dưng, từ đâu một viên đạn xẹ tới; cắm sâu trên sàn gỗ, cách nơi chị em tôi nằm một sải tay.

Thì ra, tiếng pháo năm nay dị thường; vì có cả tiếng súng !

Khoảng 3 giờ sáng có tiếng gõ cửa; tiếng gõ đến từng nhà, lẫn trong tiếng lao xao về những chuyện gì đó của nhiều người.  Cố lắng tai nghe ngóng; thì một tiếng nổ đùng thật lớn + hàng loạt tiếng súng khác nối đuôi.

Thoạt tiên lúc vừa thức giấc; tôi ngở cả khu vực bị cướp, nào ngờ cả thành phố có chiến trận gioa tranh.

Trời ơi !  chiến trường ở ngay trước ngõ nhà tôi, chưa bao giờ chúng tôi mục kích chiến tranh ngay trước mắt ...; tiếng đạn xé không gian, tiếng người bị thương rên rỉ từng hồi, van xin vài ngụm
 nước ...

Mà + các em nấp dưới nhà tránh đạn; tôi lên lầu với cái búa trên tay, để phá tủ , vì trong cơn hoảng loạn.  Má tôi không nhớ chùm chìa khóa để ở đâu.

Trước khi rời nhà, Má chia tiền, chia vàng cho mỗi đứa con; phòng khi chạy loạn, lạc mất nhau.

Ôi ! những kinh nghiệm đau thương của Má, từ thời chạy Việt Minh tới náy vẫn còn ...

Tôi ôm Má, nước mắt chảy dài ...

Trước lúc rời nhà di tản khỏi vùng giao tranh; tôi không quên chạy vội lên lầu, đem tất cả trái cây dàn cho ngày tết, lăn hết trên mái ngói, với hy vông trái rơi xuống đất, người bị thương có thể nhặt được; [để họnhấm nháp cho qua cơn đói khát.  Tôi không dám đưa tận tay, vì sợ người khác đàm tiếu 'tiếp tế cho Việt Cộng'.

Trong lòng tôi, lúc ấy không còn lằn ranh 'bạn hay thù'; chỉ còn lại là 'con người' đang cần sự giúp đỡ.

Mùa xuân ác mộng.  Thanh phố bốc cháy.  Nhà tôi chỉ còn là đống tro ...



SAIGON, NHỮNG THÁNG NĂM BIẾN ĐỘNG KHÔNG NGỪNG.


Bom nổ, mìn bung, phá tan mọi thứ; nói chi đến con người mong manh bằng máu thịt, xương da ...

Sinh tử, tử sinh ...

Những cái chết tươi rói, chết không kịp trối, chết trong tíc-tắc, chết trong chớp mắt, chết trong tia sáng cực mạnh của chất nổ lóe lên ...

Một.  Hai.  Ba.  Bốn ... nhiều sinh mệnh kéo nhau cuốn hút theo tia chớp lóe trong không gian, trong một giây, chỉ một giây thôi; linh hồn bỏ lại cái hình hài rách tơi tan nát, đi luồn lách về b6n kia thế giới ... Cái chết rình rập ở mọi nơi, mọi lúc.

Từ nơi chiến trường tanh tưởi mùi tử khí, đến chốn đô thị phồn hoa, lỗ chỗ trên tường vách, trên mặt lề đường, trên nóc nhà, dưới góc sân, dấu ấn lồi lõm của hoa đoạn pháo còn đậm nét.

Đi đến đâu cũng thấy dấu hiệu của thần chết.  'Chết tình cờ, hết như mơ' như [lời] bài hát của Trịnh công Sơ; quên béng, nhưng chẳng buồn lục lại mà chi; cái trí nhớ gần đi vao nhớ nhớ, quên quên, với tuổi đời chồng chất -- e rằng, với thời gian, mình cũng sẽ đi dần vào ngõ cụt chung kết của mọi
người  ...; cho đến khi, có người nhắc lại chuyện xưa, tích cũ; thì, lòng mừng rơn, được dịp thao thao bất tuyệt.

Kỷ niệm dù đẹp hay xấu, dù vui hay buồn; khi được nhớ lại, sẽ không khác gì như một thước phim đời quay ngược; đắc ý hơn, vì đó là một phần đời của chính mình !



LINH TINH, LINH TINH ...


Chuyện tôi muốn kể trong bài viết này, đã có nhiều ngươi tường thuật rồi.  Những nạn nhân may mắn sống còn kể lại thật chi tiết vụ bom nổ ỏ vũ trường Tự Do.

Câu chuyện xảy ra, nay đã gần nửa thế kỷ.  Cùng một kinh nghiệm đó, tôi có cái nhìn khác, [với] những cảm nhận riêng; nặng phần 'Tính Linh'.

Cái linh cảm (premonition) trước mọi biến cố đã giúp tôi cùng anh em The Dreamers thóat hiểm trong đường tơ kẽ tóc; qua vụ bom nổ ở vũ trường Tự Do + vài ba biến động  xảy ta trong thời kỳ đó; mãi đến sau này, cái bản năng (instinct) nhạy bén đó của tôi dường như một lớn, rõ nét hơn.  Điều đó gần giống như bản năng của các tạo vật, sống ngoài hoang dã; chúng đều nhờ về bản năng bén nhạy, để sinh tồn trong thiên nhiên.

Tôi không ngần ngại xem mình như đã có cái bản năng giống loài hoang thú; ngược lại, tôi nhận ra đó là quà tặng từ Trờ : một linh tính. (6th sense/ giác quan thứ 6.)


LỜI BÁO TRƯỚC


Bạn đọc thân mến, nhìn nhận một sự việc có tính cách mơ hồ; hay, đậm đặc siêu hình của kinh nghiệm bản thân, mà trao đổi với người chung quanh; thì chẳng khác nào 'người mù sờ voi'; mỗi người có một cảm nhận khác nhau.

Trước khi vào chuyện 'sờ voi' cùng linh tính, tính linh; nếu bạn đọc càm thấy; đây là chuyện 'không tưởng', thì mời bạn đọc dừng tại đây.  Và, quên đi những chuyện 'linh tinh' vừa nêu trên.  Với các bạn ưng nghe chuyện 'linh tinh' vừa nêu trên; [hoặc], với các bạn ưng nghe chuyện giật gân, máu lạnh; thì xin bạn hãy đọc với tâm tình khách quan, như đọc một chuyện 'kinh dị'.

Trước khi vào chủ đề  (Vụ án bom nở vũ trường Tự Do), tôi sẽ đưa bạn vào bối cảnh chinh đề [tài] này.  Mọi chuyện  từ thời sự, xã hội chính trị,  v.v. ...; nghe linh tinh như không liên quan đến gì việc bom nổ + người chết, nhưng nếu đặt tất cả mọi việc lớn nhỏ đã xảy ra; thì hình như chuyện không đơn giản, như mọi người đã nghĩ.

Trong tình hình rối ren 'vàng thau lẫn lộn' của một 'cơn lốc' chính trị phức tạp (political dissorder), có quá tiện nghi chăng; để xác quyết rằng một lực lượng vũ trang nào đó là thủ phạm: là VC, là CIA, hay là Quốc Gia?  Ẩn số đó, ngày nay sẽ có thể tìm ra đáp án; nếu chúng ta thật sự muốn tra cứu.

Bên cạnh những điều không hay; bên lề những khiếm khuyết, miền nam Việt nam [VNCH] được thừa hưởng một 'xã hội nhân văn'; tuy có thua thiệt vế chiến lược, chiến thuật trên diễn đàn chính trị -- nhưng may mắn thay, tính nhân bản (humanistic chaeacter) vẫn được duy trì cho đến năm 1975.



MỘT CHÚT LÃNG MẠN SAIGON THỜI XA XƯA ... / CHUYỆN CUỐI THÁNG 5 CỦA MỘT NĂM ...


Saigon .   Mùa mưa bắt đầu bằng những cơn mưa rào vào tháng 5, làm dịu đi tiết trời oi ả.  Làm mát mắt người thưởng lãm.  Vì, những cơn mưa rào chợt đến, chợt đi; rồi, thoắt, nắng. ... Mưa làm ướt áo tiểu thư, khiến cho áo trắng vừa đủ ướt; để dán khít trên thân hình người thiếu nữ.

Áo trắng thấm mưa, quấn quanh quần trắng 'nin phăng', dán sát trên da thịt cô em  màu hồng non, nõn nà, bì bạch; của lứa tuổi trăng khuyết trăng tròn !

  Ôi Thanh Xuân tôi hay tuổi Xuân Hồng Ngọc !

Mợt thời áo trắng bay lượn trước cổng trường, trên các hè phố + trong tình ý của các chàng trai Saigon thuở đó.  Hình ảnh tà áo trắng đẫm ướt mưa của cô học trò ngày ấy, đã dán khít nơi tâm tưởng của chàng thanh niên đờ đẫn, đắm chìm ...

Rồi thời gian như gió thoảng, mây bay; tóc xanh nay đã bạc mầu sương gió, nhưng mắt vẫn đăm đăm nhìn về phía xa xăm chân trời, như tìm kiếm điều gì đó; ở hồi ức.

Trong trí nhớ lãng đãng ông lão ngày nay, vẫn còn đó đọng lại một thoáng lãng mạn, của những cơn mưa rào + người thiếu nữ nào; dưới mưa.




   SAIGON.  MỐI TÌNH ĐẦU CỦA MỘT DANH CA ...


  " Thuở ấy em vừa thôi kẹp tóc, thuở ấy anh vừa thôi học xong' *,  bài hát của Phạm Duy tưởng chừng như một thiên tình ca cho cặp vợ chồng Nguyễn hồng ngọc + Phạm ngọc Phương, hạnh phúc trong khúc trường ca bất tận ...; nào ngờ còn thêm câu định mệnh, " hạnh phúc nào không tả tơi, không đắng cay ." ** 

Hồng Ngọc lìa đời thật sớm, trong một tai nạn giao thông, bỏ lại người chồng lẻ loi với 3 con thơ.

---
*     'Tóc em sợi ngắn sợi dài'/ sáng tác Phạm Duy
**  'Tình khúc trên chiến trường tồi tệ' / sáng  tác Phạm Duy.
       (chú thích: Julie Quang)

Anh Phạm ngọc Phương, tức danh ca Elvis Phương; khi vừa thôi học, đã nổi tiếng khắp Saigon, cùng với ban nhạc The Rocking Stars; làm giông gió trên sân khấu nhỏ của những người trẻ, đến khi tham gia với ban Phượng Hoàng -- là giọng ca chính; tên anh được biết đến trong tầm vóc quốc gia, lẫn hải ngoại . (sinh viên du học .)

Vâng, anh là nam danh ca Elvis Phương; nếu xứ Cờ hoa [Mỹ] có một ông vua nhạc Rock Elvis Presley; thì, nơi miền nam nước Việt cũng  ó một Elvis Phương, vua nhạc Rock; mà cho đến nay,  vẫn chưa một ai có thể thay thế được !

 Và với 2 ông vua hoàng [nhạc] Rock này; đừng nói chuyện tó tài năng thay thế.  Hoài công!

Giọng ca nam hàng đầu miền nam Việt nam; danh ca Elvis Phương.  Người vợ đầu tiên của anh, chị Hồng Ngọc.  Anh sớm có tên tuổi, một ngai vàng cho riêng anh, một sự nghiệp không ai thay thế được; một cuộc tình không suôn sẻ, trong số phận đẩy đưa.

Bài Áo anh sứt chỉ đường tà, Phạm Duy viết nắm 1970, đã có nhiều danh ca, ca sĩ hát; nhưng tôi thiển nghĩ: 'chỉ có mỗi Elvis Phương hát bài ni , bắng trái tim nức nở của anh ... và, không cần nhiều đâu ; chỉ chứng đó thôi, Elvis Phương đã dựng nên một thành quách, cách ngăn dòng thời gian' ! ...

Hoàn cảnh của Elvis Phương lúc bấy giờ, có thể nói là chất liệu sống cần thiết, đã chất chứa trong linh hồn + trái tim anh; chỉ cần cất cao giọng, là đã chuyển tải nỗi đau, từ chính mình đến trái tim người nghe.  Ngai vàng của một giọng hát phải kể, từ đó mà ra.

Vô hình chung, lời thơ Hữu Loan + ý nhạc Phạm Duy; đã nói lên định mệnh nào cho mối tình đầu của Elvis Phạm ngọc Phương + Nguyễn hồng Ngọc!

                                  Chiếc bình hoa ngày cưới thành chiếc bình hương *

---
* Áo anh sứt chỉ đường tà / thơ Hữu Loan/ nhạc Phạm Duy.
   (chú thích: Julie Quang).

thi nhân [Hữu Loan] khóc than, thương tiếc bạn tình trong vần thơ; Phạm Duy 'thần sầu'; gửi thêm ý nhạc trong cung tiễn đưa-- và, Elvis Phương lãnh nhiệm vụ chuyên chở đến người nghe câu chuyện tình nức nở của Hữu Loan!

Thôi rồi, sự trùng hợp của định mệnh ... hay, một lần nữa lập lại với Elvis Phương: 'một phần đời của Anh đã mất ... hay, một lời nguyền của một bài tho + nhạc'.  ?!

Nguyễn hồng Ngọc mất vào trung tuần tháng 7, năm 1971.                             (còn nữa)
             
                                                                                   
                                                                   ca sĩ Elvis Phương  [i.e. Phạm ngọc Phương  1945-      ]
                                                                                                                (ảnh: internet)


      Julie Quang

     trích từ:     http://www.gio-o.com/Chung/JulietHoiUcTGNS1.htm


    *  vài tấm ảnh cùa Julie Quang+ Duy Quang + con gái :


                                                                        Julie thời xuân sắc 
                                                                                      ( ảnh:  Viễn Kính/ Saigon -- trước 1975)


Julie ở Hoa Kỳ (sau 1975)

                                                                     trên:  thủ bút ca sĩ Duy Quang
                                                                                                dưới : con gái Phạm Lylan cặp vợ chồng 
                                                                                                            Phạm Duy Quang+ Julie.
                                                                                                                (ảnh: internet)










Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét