Thứ Ba, 21 tháng 7, 2015

một bài thơ hay trần vấn lệ : NHỚ NHỚ NHỚ NHỚ NHỚ NHỚ ... ( newvietart.com)

nhớ nhớ nhớ nhớ nhớ nhớ ..
thơ trần vấn lệ ( los angeles)


                          nhớ nhớ nhớ nhớ nhớ nhớ...
                                                         thơ  trần vấn lệ

 "...Trần vấn Lệ là một trong những người làm thơ có sức sáng tác sung mãn nhất trong những người làm thơ (...)  [ lại] tạo cho mình một sắc thái riêng đã khó; mà, làm thơ để khác với chính mình, để vượt qua chính mình lại khó hơn ... "                 NGUYỄN  MẠNH TRINH  ( nhà phê bình văn học hải ngoại). 


                                                                    trần vấn lệ      [ 1942-      ]
                                                                                                                      (ảnh: Internet)


           Thường mà nhớ người ta không nói lớn
           nói nhỏ thôi,'Trời ạ nhớ vô cùng'
           Tôi mới vừa đọc lại bài 'Ngập ngừng'
           thấy Hồ Dzếnh nói như lời thỏ thẻ

           'Em cứ hẹn nhưng em đừng tới nhé
           để lòng buồn tôi dạo khắp trong sân
           ngó trên tay thuốc lá cháy lụi dần
           tôi nói khẽ, 'ôi là sao nhớ thế ' *

           Tôi nhớ em, bao nhiêu lần không kể
           bởi nhớ hoài, khôn kể siết, thưa em !
           nhớ giống như 'cái đĩa phần mềm'
           cái đĩa đó chưa trái tim mềm nhũn?

           Nghĩ cũng ngộ, trái tim bất động
           đi đó, đi đây, bao cuộc đổi đời
           nhớ ai đó, nhớ ... bởi vì mất mát ?

           Tới bao giờ ... trái tim thất lộc
           mình mất mình, mất hơi thở, thì thôi
           từ tuổi thanh xuân đến tuổi xế đời
           người ta còn sống, còn nhớ người trong mộng!

           Hồ Dzếnh nói , cuối đời, không lúng túng'
           'Nếu chót đi em hảy gắng quay về
           tình mất vui khi đã vẹn câu thề
           đời chỉ đẹp khi còn dang dở' 
         
            Đó, hệ quả của một lòng nhung nhớ
            Đó, còn gì 'có hậu' để mà thương
            Em em ơi! tôi không hiểu 'vô thường'
            nó có phải mây ngàn phương, tan, tụ?

            Nhớ, không biết bao cho đủ
            nhớ đong đầy, tràn đó, nhớ hay mong?
            Nếu em đừng 17 tuổi sang sông
            mưa ướt áo ai, một người lính trận !

            Tôi nhớ Huế, nhớ  một chiều mình đứng
            ngó vườn cau, Nam Phố nắng vàng
            tim tím ngọn cau sướng khói bay ngang
            những người tôi thương yêu bóng-hình-sương-khói!

               trần vấn lệ

              *  thơ Hồ Dzếnh, trích từ Ngập ngừng .(chú thích: TVL)

                                                                     
                                                                        trích từ <NEWVIETART.COM  / Từ Vũ / France)
                                       

      HỒ DZẾNH (1916- 1991) tên thật Hà triệu Anh, gốc Tàu, Quảng Đông. (Trung quốc) --  sinh ở Thanh hoá ( Trung bộ) -- tác giả thi tập 'Quê ngoại';    tập truyện ngắn'Chân trời cũ  ( nhà văn Thạch Lam đề tưa)

  -  khoảng 1950 hồi cư về Hà nội - lập gia đình với vợ góa cố thi sĩ Trần trung Phương. Bà Hồng Nhật ,  chủ nhà sách Bình minh ( góc Trần quốc Toản+ phố  Huê). -- cùng chồng, nhà văn Hồ Dzếnh , làm chủ nxb, in cuốn thơ  sách đầu tiên , cũng là thi phẩm đầu tay 'Mê hồn ca' / Đinh Hùng. 

 - sách in xong chưa kịp phát hành, xảy ra biến cố  Diện biên Phủ thất thủ, dẫn tới ngày 20-7- 1954, hôi nghị Genève, Pháp chịu cắt đôi nước Việt nam. (từ vĩ tuyến 17 trở ra thuộc Việt nam dân chủ cộng hòa -- từ vĩ tuyến 17 vào Nam, Pháp  trao lại cho  chính quyền Quốc gia  -- tiền thân nước Việt nam Cộng hòa). 

- tác giả Đinh Hùng được trả bản quyền , qua một số  bản 'Mê hồn ca' , đem theo cuộc di tản vào miền Nam.

  -  Và, 'Chiều'  một bài thơ của Hồ Dzếnh,  được nhạc sĩ Dương thiệu Tước phổ nhạc, rất phổ biến.
   (Bt)
                
                                 hồ dzếnh   [i.e. hà triệu anh 1916-1991]            

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét