Thứ Năm, 7 tháng 8, 2014

chu tử: nhà văn, nhà báo, nhà giáo, kẻ vượt biên đầu tiên .../ bài viết: hồ nam .

100 khuôn mặt văn nghệ sĩ- 
Hồ Nam+ Vũ uyên Giang.
nxb Đất sống, USA, 2006

                       CHU TỬ: NHÀ VĂN, NHÀ BÁO, NHÀ GIÁO
                        KẺ VƯỢT BIÊN ĐẦU TIÊN TÌM TỰ DO, LÀM MỒI CHO CÁ.
                                                      bài viết: Hồ Nam

Chu văn Bình, mười mấy tuổi đã theo Phó đức Chính tham gia khởi nghĩa Yên bái, đi đánh đồn Tây thắng lợi-  khi trở về, buồn ngủ quá, lăn ra bãi cát ven sông Hồng làm một giấc, nên không bị máy chém [hành hình] ở Yên bái, cùng Nguyễn thái Học, Phó đức Chính..., những chiến sĩ  Việt nam quốc dân đảng tiền phong.

Chu văn Bình không bị lên máy chém vào 1930, nên đã thi đậu vào Trường đại học Luật Đông dương ở Hà nội.  Chu văn Bình được thượng thư bô Hình Nam triều, Bùi bằng Đoàn đưa vào Huế, làm phụ tá cho thượng thư, mặc áo gấm, đeo thẻ bài ngà, và, trở thành một ông quan Nam triều trẻ nhất thời ấy. Sau này, khi nhắc chuyện làm quan trong triều đình Huế, Chu văn Bình tủm tỉm cười, nói với tôi , "anh từng tham gia khởi nghĩa Yên bái, mà lại đeo thẻ bài ngà, cưới vợ là hoa khôi tỉnh Nam định."   Thật maỉ mai quá, nhưng đời còn nhiều chuyện mỉa mai hơn nữa.   Sau ngày đảo chính, 9-3-[1945] , Nhật đảo chính Pháp- Việt nam quốc dân đảng muốn Chu văn Bình làm chánh sở Liêm phong Thanh hóa (chánh mật thám Thanh hóa), Chu văn Bình đã nhận làm, và ,trong thời kháng chiến chống Pháp, Chu văn Bình được tướng Bằng Giang trao cho chức chánh án Tòa án quân sự quân khu 3.   Chu văn Bình vẫn phải chấp nhận giữ nhiệm vụ này... 

 Sau 1954,  khi đất bước chia 2, Chu văn Bình theo nhà cách mạng Nguyễn thế Truyền lên tòa Thánh [Cao Đài] ở Tây ninh, gặp đức Hộ pháp Phạm công Tắc.  Dức Hộ pháp Cao Đài tòa thánh Tây ninh nghe Chu văn Bình nói chuyện thời thế, thích quá, đã ra thánh lệnh phong Chu văn Bình cấp bậc đại tá  [trong lực lượng] quân dội Cao Đài, Con đường hoạn lộ của Chu văn Bình, còn thênh thang hơn nữa, khi luật sư Lê ngọc Chấn được thủ tướng Ngô đình Diệm [cử] làm bộ trưởng quốc phòng,  đã đến thỉnh Chu văn Bình về làm đổng lý văn phòng - nhưng Chu văn Bình cười khẩy, trả lời luật sư Lê ngọc Chấn, " hồi học luật. cậu thường 'cóp' bài của tớ, sao tớ có thể lam'lại' cho cậu được nhỉ ...?" Có lẽ, vì chuyện này, mà ít lâu sau Chu văn Bình bị chế độ Diệm vu cho là 'trùm băng ăn trộm xe hơi', rồi tống giam vào khám Chí hoà.  Khi ra tòa Chu văn Bình tự bào chữa hay, đến nỗi quan tòa phải tha bổng, Chu văn Bình được trắng án.

Sau vụ bại bắt giam đưa vào khám Chí hòa, ra tòa được trả tự do, Chu văn Bình quyết định không thèm bon chen danh lợi nữa, mà,  nhận làm hiệu trưởng trường Trung học Thăng long của Nguyễn đăng Viên (anh ruột nhà văn Mai Thảo/Nguyễn đăng Quý) và trở lại nghề viết văn, làm báo.   Chu Tử phụ trách mục 'Ao thả vịt'[dưới bút danh Kha Trấn Ác], và viết tiểu thuyết đăng báo hàng ngày.

Ngay cuốn tiểu thuyết đầu tay đăng báo hàng ngày, với tựa đề YÊU, đăng trên tờ nhật báo Dân việt, đã làm xôn xao dư luận, báo tăng người đọc vùn vụt, trong văn giới sửng sốt, vì, Chu Tử viết hay quá, lạ quá,  táo bạo quá, thời đại quá. Rồi Chu Tử cho đời bộ tiểu thuyết trường giang khác: SỐNG . Khi tiểu thuyết Sống mới đăng báo, văn giới đã coi như một hiện tượng văn học rồi.

Chế độ Ngô đình Diệm bị lật đổ, Chu Tử dành hết thời giờ viết báo, chửi đông, chửi tây, quốc gia, cộng sản- nhưng ai 'láo toét' là Chu Tử phang, [bất kể là]  sư, cha cố, ông tướng này, bà tướng kia, chửi cả Mỹ . Chu Tử đều đụng mặt hết, Chu Tử còn đưa lên mặt báo câu  xã hội bậc thang xã hội thời đó: 'nhất đĩ, nhì sư, tam cha, tứ tướng'.  Tờ nhật báo Sống của Chu Tử bán chạy như tôm tươi, nhưng, chẳng được bao lâu báo bị d9io`ng cửa.  Chu Tử liền đi thuê 'măng-xết' [manchette], tiếp tục làm báo nữa, không ngán gì cả.  Những nhân vật điển hình của thời đại, bị Chu Tử hỏi thăm sức khỏe-  bực lắm, mấy anh quốc gia láo lếu, bị Chu Tử gọi là 'trí thức chồn lùi' (nói lái), tuy vậy họ cũng còn nhất điểm lương tri, không phản ứng mạnh với Chu Tử. Tuy nhiên, Chu Tử vạch mặt 'mấy tên... nằm vùng', xưng xưng nhận mình là 'bảo vệ văn hóa dân tộc'; bị gọi là  'lũ củ đậu' (nói lái), thì bọn này tức quá, đề nghị  với 'ban Ám sát'..., cử 'sát thủ' bắn Chu Tử.  Nhờ cao số, Chu Tử chỉ bị bắn vỡ miệng, gãy mấy cái răng, nói năng hơi ngọng nghịu, phải vào nhà thương nằm ít ngày, rồi về nhà lại viết báo chửi  dữ hơn trước khi bị bắn. 

(...)  Nhưng tới sáng ngày 30-4-75, thấy tình thế hết phương cứu chữa, Chu Tử đành bảo con rể là họa sĩ Đằng Giao lái xe chở ra Kho 5 bên Khánh hội, tìm tàu vượt biên.  Chu Tử và cậu con trai lớn có được một chỗ dưới hầm, bởi ngộp quá, khi tàu đến Rừng Sát, Chu Tử leo lên boong hóng gió, thì giữa lúc đó  một trái B40 của đặc công VC phóng lên boong tàu.  Chu Tự bị miểng đạn, máu ra nhiều quá, khi tàu tới hải phận quốc tế, Chu Tử trút hơi thở cuối cùng,  xác thân ném xuống biển Thái bình dương.  Và, Chu Tử coi như người đầu tiên được thủy táng đi tìm tự do, làm thực phẩm cho cá biển. 

Chu Tử chết đi,  nhưng sự nghiệp văn chương, báo chí của Chu Tử bất diệt muôn đời. Truyện của Chu Tử không những được in lại nhiều lần ở hải ngoại, mà, còn được đưa lên sân khấu hải ngoại nữa.  Điều tức cười là đối phương bắn chết Chu Tử, lại còn bắt con gái Chu Tử cùng chồng đi học tập cải tạo.[ trong khi Chu vị Thủy, con gái Chu Tử mới sanh  bé trai út chưa đầy tháng...] []

    hồ nam

------------

        PHỤ LỤC.

                      GỬI CHU TỬ 
                  và tặng Nguyễn thụy Long

Anh đi ba mươi năm
Trong mênh mông biển cả
Tôi ở ba mươi năm
Trong ngục tù ngạo nghễ
Chúng nào giết được anh
Chu Tử luôn bất tử
SỐNG YÊU và SỐNG MÃI
Cuộc đời những thiên thu
Anh rao giảng tình yêu
Chúng reo rắc hận thù
Anh vinh danh sự thật
Chúng nói dối lường gạt
Lịch sử đã sang trang
Kịch nào cũng hạ màn
Tôi vẫn cứ là tôi
Rượu vào là ngất ngưởng
Luôn vinh danh cõi người
Những con người dám sống
Dám yêu và dám chết
Những con người bất diệt
Không trốn tránh sự thật
Ngửng đầu trước bão táp
Hiên ngang trước đất trời
Dám làm cuộc đổi đời
Cho mọi người được sống
Được yêu và được chết
Được vinh danh con người.

  VƯƠNG TÂN

---
* Vương Tân : một bút danh khác
  của Hồ Nam- Lê nguyên Ngư. (1930-   )
   (BT)

  

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét